[Tâm sự] Lần thứ 3 Tây tiến | VOZ

[Tâm sự] Lần thứ 3 Tây tiến

FateZero2

Đã tốn tiền
Chào cả nhà!
Đêm hôm suy nghĩ ngổn ngang ngủ không ngon nên chán viết lách tí.
Theo thói quen thì trước hết luôn là mục tuyên bố lý do, giới thiệu bản thân.
Lý do ở trên ghi rồi, còn bản thân mình...
Nói chung là cuối U40 rồi, chơi voz từ cái hồi đầu 2010 các thứ, nick cũ là buianhtuvn. Mà ko hiểu sao đợt này mình login vào bằng nick này thì web nó treo sau khi load 5-10p ko được, chả hiểu.
Hồi xưa thì mềnh có cái thớt tâm sự mỏng về gia đình vợ con này:
[Tâm sự]/[Khoe] Vợ và những mẩu suy nghĩ (https://voz.vn/t/tam-su-khoe-vo-va-nhung-mau-suy-nghi.19947/)
Trước đó nữa thì có tâm sự về lần thứ 2 Tây tiến:
Lần thứ nhất Tây tiến của mình thì từ hồi đầu 2000s, 2003-2004 các thứ.
Uhm, nói tóm lại, ý mình Tây tiến có nghĩa là qua châu Âu sinh hoạt.
Lần thứ nhất mình đi là du học, ở đó cũng 7 năm (học dốt nên mãi mới ra đc trường).
Hồi đó tốt nghiệp xong thì FA lâu quá vã, bỏ về VN kiếm bồ, lấy vợ.
Lần thứ 2 mình Tây tiến là lấy vợ lần đầu xong, cố gắng vác vợ (cũ) sang sinh sống, lấy thẻ xanh định cư các thứ. Failed vì vợ ko chịu, chê cs chán các thứ.
Lần này mình lại định Tây tiến. Lý do thì... sẽ chia sẻ phía dưới.

Mình định viết dạng nhật ký tâm sự ngắn ngắn linh tinh thôi, mỗi ngày 1 tí, chủ đề lan man, lâu lâu có chia sẻ tí kinh nghiệm cá nhân về chuyện nọ chuyện kia các thứ, tùy hỷ. :)
 
P1 - Năm 2023 nhiều thăng trầm
Nói chung quyết định Tây tiến của mình nó phần nhiều là hoàn cảnh thôi thúc.
Trước đó mấy năm thì mình cũng không có ý định này.
Cơ bản là cs hiện của mình tương đối ổn định rồi, vợ hiền con kháu khỉnh x2, đã ra riêng được mấy năm. :D
Xe hơi thì mình ko có, lý do là mình bị mù hướng, ko thích lái xe. Vợ thai sản 6 năm nay nên cũng ko lái. Đợt này vợ mình cũng đang làm lại bằng, tiện tay lấy cái bằng quốc tế, nhưng dự là sang bên kia cũng ko có nhiều đất dụng võ vì vợ mình ko biết tiếng Tây...
mấy năm nay cs gia đình khá yên ấm, chăm lo cho bố mẹ đẻ, thăm hỏi bố mẹ vợ các thứ đầy đủ, quan hệ gia đình hài hòa.

Sự nghiệp thì về cơ bản mình cũng vẫn luôn nỗ lực vươn lên. Mình khởi đầu trễ hơn mọi ng khá nhiều (như trên trình bày, học dốt nên ra trng chậm, lúc tốt nghiệp và về VN mìnhd dã 28 t).
Nhưng có vợ động viên và chỉ hướng thì cũng vươn lên tốt, hiện đang gồng 4 người phụ thuộc (bố mẹ, 2 con), cộng với vợ :D
Đương nhiên gồng nheièu vậy thì cũng ko để dành đc gì nhiều, nhất là đợt rồi kinh tế nát, đàu tư CK cũng âm, BTC thì chia tùm lum mất cả trăm củ roài, đến mua căn chung cư tỉnh cho thuê cũng bị dính đợt layoff và có 1 th gian ko cho thuê đc.

Nhưng nhìn chung khoảng 2 năm lại đây, đặc biệt là năm 2023, mình thấy nhiều vấn đề trong hoàn cảnh sống hiện tại quá, và trở nên không yên tâm, dẫn tới quyết định tìm đường Tây tiến lần 3.

Vấn đề lớn nhất đó là tình hình văn hóa xã hội-giáo dục. Mình đánh giá hiện tại nó đã không còn hấp dẫn với mình.

Ngày xưa mình đã từng bỏ Tây mà về VN sống , lập gia đình, cũng vì suy nghĩ rằng Vn dù nghèo tí, nhưng văn hóa nó phù hợp, có tư tưởng tôn sư trọng đạo, và đào tạo ra 1 người như mình, có ăn có học biết lễ nghĩa sống tương đối chính trực, không lưu manh, không lấy việc cắn được lợi ích của ng khác làm vinh. Mình tương đối tin tưởng vào đường lối Tiên học lễ, hậu học văn. Thời 199x mình đi học tư tưởng này là chủ đạo.
Tây lông thì văn hóa khác, họ coi trọng giáo dục, nhưng không đề cao tiên học lễ. Với họ giáo dục là truyền đạt kiến thức, uốn nắn nề nếp, tạo thói quen sinh hoạt tốt v.v.., nhưng không có sự áp đặt trong giáo dục, cũng ko bắt hs coi thầy như cha (sư phụ) kiểu á đông.
Mình thích kiểu Tiên học lễ, hậu học văn, nên mình hài lòng với việc nuôi dạy con theo kiểu VN mà trước kia mình nhận được.
Nói chung mình kiếm tiền ko giỏi, nhưng nói về học thì cũng ko quá tệ, cũng có giải HSG, cấp2 cấp 3 cũng học trng chuyên, thi ĐH (thời mình thi chung, ko trắc nghiệm, ko xét tuyển) cũng đc á khoa ngành BKHCM, dù là ngành cũng bèo. :)
Mình nghĩ con mình nó đc nuôi dạy theo kiểu mình thì hẳn là cũng ko tệ. Tuy học ĐH dốt mãi mới ra trng nhưng trng mình nằm top 50 ĐH tốt nhất TG. :D - khoe tí.

Nhưng 2 năm gần đây mình thấy có vẻ con mình dù ở VN nó cũng sẽ nhận được hoàn cảnh giáo dục và đk giáo dục rất khác so với mình mong đợi, nói đúng hơn là không mong đợi.

Mình ko đào sâu về việc chỉ trích bộ GD hay ông bộ trng trình còi từ chuyên môn tới quản lý, mình chỉ nói về bối cảnh XH và xu hướng nhìn nhận về GD VN hiện tại.

Mình có cảm giác một phần không nhỏ XH đang thực sự không còn để ý cái gọi là Tiên học lễ, hậu học văn nữa, mà thích xem giáo dục là một hình thức dịch vụ hơn. Nói trắng ra là tiền trao cháo múc, trong đó hs là khách, gv là nv và nhà trng là nhà cung cấp dv.
Thế là chúng ta thường thấy những từ như "thợ dạy", và thấy những ý kiến như "tôi đóng tiền rồi thì gv/trường phải có trách nhiệm hầu hạ con tôi cho đàng hoàng" các thứ.
Mình nghĩ 1 số ng cho rằng đây là tư duy kiểu Tây.
Mình thấy ko đúng.
Tây không có xằng bậy như thế.
Đối với hs nhỏ tuổi, Tây vẫn coi gv là người chỉ bảo, uốn nắn giáo dục, có thể ko đến mức coi gv như cha mẹ, và đâu đó có cổ xúy "gv là bạn", nhưng không có chuyện họ coi gv dạy cho các hs nhỏ tuổi là người phục vụ cho các khách hàng nhỏ tuổi. gv Tây vẫn có quyền lực nhất định trong việc dạy dỗ và chế tài hs.
Đặc biệt, thu nhập của gv rất khá, và được tôn kính trong XH, không kém nhiều so với XH VN và TQ xưa.
Có 1 bộ phận rất nhỏ ng có đk, học nhưng khóa học tư rất đắt tiền của các trng tư như kiểu quý tộc, trường học là lâu đài (thật), nằm biệt lập trên đồi, trong rừng các thứ. Đúng là trong các trng này quan hệ hs-gs có khác biệt, là 1 kiểu cung cấp dv. Nhưng cần lưu ý, nó chỉ áp dụng cho số lượng rất nhỏ bộ phận hs nhà rất có đk, hoặc thậm chí thật sự là dòng dõi quý tộc lâu đời. Học phí, hoặc nói đúng hơn là phí sinh hoạt và đào tạo trong các môi trng ntn lên tới 40-50k EUR/năm, chưa tính sinh hoạt phí linh tinh. Và đa số trng này khi đk nhập học sẽ có phỏng vấn cả phụ huynh và hs, và thỏa thuận kỹ càng về tiêu chuẩn cung cấp dịch vụ, quyền hạn và trách nhiệm. Nói các khác, mọi thứ đều quy ra tiền, và giá rất đắt, khi học kiẻue dịch vụ này.

Còn trong các trường công, hs vẫn là hs, gv vẫn là gv, Giả sử có vấn đề xảy ra, thì trách nhiệm của gv thường là thiếu giám sát kỹ càng để kịp thời ngăn chặn, chứ không phải là thiếu hỗ trợ/thỏa mãn nhu cầu của hs để nó làm càn không thành công dẫn đến v đề.

Ở VN, ko ít người đang cho rằng mỗi tháng đóng ít tiền csvc trường, góp ít tiền quỹ phhs, rồi con mình phải đc phụ vụ như VIP trong trường, có đặc quyền đặc lợi, và gv tuyệt đối không đc làm phật ý con. này không phải giáo dục. và hơn nữa, cái giá cho loại dịch vụ này hẳn là ko rẻ như nhưng ph này đang nghĩ.

Ở 1 khía cạnh khác, bản thân hệ thống GD VN có vẻ cũng đang có dấu hiệu lăm le trở nên dịch vụ hóa (gọi mỹ miều/lươn lẹo là xã hội hóa). Học phí ĐH đã lên tới vài chục triệu 1 năm cho các ngành cử nhân bt, trong khi các trng công cũng bắt đầu phân chialớp ch lượng cao đóng tiền nhiều, trong khi vẫn duy trì lớp bt ko đóng tiền.
Việc để hs nhà có đk học lớp chất lng cao đóng nhiều tiền học tập và sinh hoạt chung với hs bt trong trường công theo mình là rất không nên. Nó trực tiếp hình thành phân chia giai cấp ở mức độ ác liệt cho trẻ nhỏ lẫn người lớn, ở cấp độ không thể hòa giải. Khi có sự tương phản trực tiếp rõ ràng trong từng sinh hoạt của 2 hs cùng học dưới 1 mái trng, tâm lý mâu thuẫn gnah tỵ và cảm giác về sự ưu việt sẽ trở nên tiêu cực không thể tránh khỏi.
Kết quả là toàn bộ hs sẽ có tư duy rằng đồng tiền mới là thứ duy nhất có giá trị thông suốt, và có tiền là có thể chà đạp lên mọi thứ khác bao gồm tự tin, tự trọng thậm chí lợi ích và quyền cơ bản của kẻ khác, ngay từ lúc còn rất bé, có khi là lớp 1, lớp 2.
Nói tóm lại, là đi ngược lại giá trị Tiên học lễ, hậu học văn.

Vụ việc hs lớp 8 quây nhốt đánh gv ở 1 tỉnh phía bắc là giọt nước tràn ly.
Đọc tin bài về vụ việc này, cảm giác của mình là một sự thất vọng sâu sắc, cho văn hóa XH nói chung, và cho nền GD nói riêng.
Vì vậy, mình cảm thấy ở VN mình cũng ko cung cấp cho con đc môi trng học tập phát triển tương đương hồi mình còn bé, cho nên đi Tây quách, ít nhất ở bên Tây dù "gv là bạn" nhưng ở mức độ tương đối lớn, ng ta vẫn dạy trẻ em rằng cần tôn trọng lợi ích và quyền cơ bản của người khác, vi phạm pháp luật là xấu, chà đạp người khác là ác, cũng như tự trọng, nhân phẩm của 1 người khá là quý giá chứ không phải rẻ rúng tới mức ai mua cũng đc.
 
Cũng đang phân vân nên ráng hay về VN đây, sợ lại như ông thớt về rồi sau này muốn qua lại. Ở xa nhà cũng hơi buồn nhưng mà vẫn phải đẻ 1 đứa cho nó có quốc tịch đã rồi tính tiếp. Cũng hay ngồi nghĩ cũng ko cần phải lo con cái sau này nó được dạy dỗ như thế nào ở VN vì ở VN mình học trường làng cũng được dạy dỗ đầy đủ tiên học lễ hậu học văn :D
 
P2 Đi Tây - được và mất
Nói chung, mình không hiếm lạ việc đi Tây sinh sống.
Dù sao mình từng ở bển 8 năm, và làm việc thị trng Tây (remote từ VN) 9 năm.
Đương nhiên đi Tây có nhiều cái được - ko có thì mình đi làm gì cho nhọc xác - nhưng nó cũng kèm theo nhiều cái phải đánh đổi.
Cái đầu tiên cần đánh đổi là xa gia đình.
Xa quê thì không đến nỗi, ít nhất mình ko thấy v đề gì về việc xa quê nhà.
Nhưng sống xa cha mẹ, anh chị em họ hàng, là một đánh đổi lớn, rất lớn.
Càng già mình càng cảm thấy như vậy, chứ hồi thanh niên U30 mình tí tởn lắm chả nghĩ ngợi gì.
Có con rồi mới hiểu lòng cha mẹ. Có 2 em bé, có những đêm mình cùng vợ thức chăm con ốm, những lo lắng bồn chồn khi đưa con đi khám bệnh, những mệt mỏi khó chịu khi con mè nheo, hay bực dọc giận dữ khi con hành xử không như mong đợi, v.v.. làm mình thương bố mẹ nhiều hơn.
Bố mẹ mình thì đã già, bố mình 40t mới có mình, mà giờ mình cũng 40 rồi. Cụ bị lẫn từ 10 năm nay.
Mẹ mình trẻ hơn chút, nhưng cũng b đầu có dấu hiệu quên nọ quên kia.
Trong 10 năm qua điều mình cảm thấy hài lòng nhất khi sống ở VN (sau lần Tây tiến thứ 2 năm 2014), đó là mình có cơ hội chăm sóc phần nào cho bố mẹ. Nhất là sau khi mình lập gia đình và có cháu cho các cụ bồng.
Đương nhiên, công rất lớn của vợ mình, mình biết ơn vợ vô cùng - mà thôi trong topic cũ mình khen vợ quá nhiều rồi giờ ko nói lại.
Bố mình từng trải qua 1 vụ bệnh nặng, viêm tụy cấp, nằm viện cả nửa năm vì biến chứng. Thậm chí sự việc xảy ra ngay ngày cưới của mình với vợ, làm sáng hôm đó mẹ mình phải nhờ hàng xóm canh bố chuyển viện cấp cứu tại bv, trong khi cùng mình đi rước dâu. Trưa hôm đó mình mặc nguyên bộ com lê chú rể vào thăm bố tại BV, bố mình chả rõ mừng hay tủi, khóc rưng rức.
Bố mẹ mình và bố mẹ vợ đều rất thích cháu.
Nói thẳng ra thì về cơ bản nhà mình với nhà vợ có điểm chung là lúc nhỏ bố đi làm xa ít chăm con (mình và vợ mình), và rèn con khá nghiêm, mình với vợ mình bị đánh đòn cứ gọi là khóc váng nhà.
Điểm tiêu cực của việc này là thằng cu nhà mình cũng bị mình đánh nặng nhiều lần. Vợ mình bảo chắc hồi nhỏ bị sang chấn tâm lý nên giờ mình có xu hướng đòn roi con quá tay. Mình thì nghĩ đơn giản là mình bị cáu giận mất kiềm chế thôi.
Lúc nhỏ bố đánh nặng vậy, cũng ít chăm mình vậy, nhưng thái độ với cháu là 180 độ. Mình đánh bố mình khóc nhảy ra can, can ko được kêu mẹ mình ra can, mẹ mình cũng can ko được cũng khóc ầm ĩ náo loạn các thứ.
Mình nhìn thì thấy bất đắc dĩ, nhưng cũng thương các cụ. Cả đời vì con cháu.
Ông bà ngoại cxng tương tự như vậy. Mỗi lần mình oánh con mình là ngoại giận lắm, mặt hằm hằm như muốn ăn tươi nuốt sống ai, răng nghiên ken két, xong ghim trong lòng ko quên. Vợ mình hay trêu, bảo mẹ vợ thù dai lắm, mình đánh cháu bà bao nhiêu lần, bao nhiêu roi bà ghi nhớ hết, mấy năm nữa có dịp là móc ra xỉa xói cho nghe. :)

Họ hàng thì bên mình ko nhiều và ít chơi do nhà mình gốc bắc (mình cũng kiểu giai phố cổ hộ khẩu Hoàn kiếm các thứ, nhưng tổng th gian mình ở HN chắc chưa đủ 5 năm, và 10 năm qua cũng chưa về thăm HN nữa), nhưng nhà vợ khá đông vui. Cuối tuần nào cũng tụ tập nhậu nhẹp liên hoan linh đình, hàng tháng đều về que ăn giỗ 1-2 lần.


Đi Tây thì cái mất lớn nhất, chính là phải xa gia đình, xa những người thân yêu, và nhiều xa cách có khi là vĩnh viễn.

Nhớ lần đầu Tây tiến, ngay trong năm đầu tiên mình ở bển, bà ngoại mình mất. năm kế tiếp thì ông ngoại và bà nội mất. Nói chung trc khi mình kịp vào ĐH bên Tây lông, thì những ng ông bà nuôi lớn mình suốt tuổi thơ đều ra đi, mình không kịp nhìn mặt. lần cuối mình nhìn mặt ông bà ngoại - những ng đã nuôi mình lớn từ lúc lọt lòng tới khi học lớp lá, là trc lúc mình lên máy bay đi Tây.

Lần này Tây tiến lần 3, cũng ko rõ sk bố mình trụ đc thêm bao lâu. Bố mình xót cháu lắm, dù sao mình mang tụi nó đi Tây học, bố sẽ không có nhiều cơ hội gặp và chơi với chúng nó nữa.
Và đây là do quyết định của mình. Bố không nói, nhưng lòng mình biết và rất xót.

Mẹ mình và bố mẹ vợ cũng tương tự, nhưng các cụ có sk hơn, có thể thi thoảng thăm cháu được khi có đk, nhưng cũng ko nói trc đc điều gì, dù sao bản thân mình cũng ko dư dả tiền bạc, có thể tàit rợ các cụ bay đi bay về cả đoàn như đi chợ vài tháng 1 lần.

Bởi khi 2vc nói chuyện q định đi, các cụ cũng phản đối. ngay lập tức. Bà ngoại còn nói, để mẹ lo tiền ăn học cho cháu luôn nếu các con ko gánh đc, mẹ đẻ dành tiền cho cháu mẹ đi học RMIT cũng đc, khỏi đi Tây chi cho mắc công xa xôi, đi xa vậy mẹ ko thăm cháu đc.

Túm lại, mình quyết định đi Tây, làm chia cắt cháu cưng của các ông bà. Các ông bà rất buồn rất nhớ, các cháu cũng vậy, nhưng ko cản được mình. Đây là cái phải đánh đổi lớn nhất. Nhưng đáng buồn là, ko phải mình là người gánh cái đánh đổi này, mà là bố mẹ mình và bố mẹ vợ mình.

Trc giờ quan điểm của mình vẫn luôn là: bán xới vác vợ con đi nc ngoài định cư, không phải cái gì gọi là "Hy sinh đời bố củng cố đời con" hết. Bố thích sống ở Tây bỏ mẹ ra hy sinh cái khỉ gì? Bố ko thích sống ở Tây thì hẳn là chả có kế hoạch đi Tây nào hết rồi.
Cho nên ko có cái gì gọi là hy sinh đời bố hết, mà là hy sinh đời ông bà nội, ông bà ngoại.
Còn củng cố đời con, này thì phải xem qua Tây sống bố mẹ có chăm con đàng hoàng ko, hay mải kiếm tiền và chill vứt con cho XH Tây nó nuôi, lạc lõng giữa văn hóa xa lạ tự nó vùng vẫy thích nghi và trở thành 1 thằng Tây con từ trong tư tưởng.
 
Mình cũng muốn định cư nước ngoài, lý do khá giống bác. Sống ở VN tâm ko tịnh được. Riêng cái việc hàng ngày lái xe ra đường đã bức xúc muốn chửi bậy. Mình thích tuân thủ luật pháp, nhưng xã hội này có vẻ ko.
Nơi mình sống bh, mọi người thân thiện hoà nhã với nhau, ko tọc mạch, ko bố đời khoe của, ai cũng như ai. Không phải ai cũng là người tốt, nhưng luật pháp đủ rắn để trừng trị kẻ xấu.
Cũng giống bác, để riêng mình định cư thì dễ, khó ở chỗ vợ thôi. Kiểu con gái ko quan tâm thế sự nên thấy màu hồng lắm, ko thấy sống ở VN có vấn đề gì.
 
Bác viết ae đọc chơi thôi, chứ trong lòng bác có quyết định rồi.
Đi được là tốt, ở đây, no future no hope rồi. Hoặc nếu bác nặng tình cảm, thì có thể lên kế hoạch để con bác đi sớm cũng được.
Ở đây, mọi thứ phát triển theo mô hình để cai trị được, nên có những thứ, nó sẽ mãi thế này. Đặc biệt là những thứ bác đang nghĩ.
 
Nếu bác đã như vậy thì nên đi bác ạ
Mình cũng 2 đứa nhưng con còn nhỏ, cũng bức xúc nhiều lắm nhưng để chọn thì vẫn chọn ở VN dù trước cũng đi Tây và có nhiều cơ hội ở Tây.
Tất nhiên là đến giai đoạn con lớn như bác mình sẽ có suy nghĩ khác, nhưng biết đâu cơ hội nó đến kịp lúc.
 
Khổ thân, dùng hơn nửa cuộc đời tới giờ đã 50 mà trong đầu vẫn cứ lẩn quẩn chuyện định cư, quốc tịch.
Y như thằng bạn mình, cùng tuổi, tìm đủ qua Mỹ từ cấp 3 -> về nước -> học college , lại tìm đường qua Mỹ bằng cách học liên kết-> học lên master kế toán (tốn tổng công toàn bộ thời gian college , master là 6 năm) -> kết hôn giả -> tới giờ là 30 tuổi cũng có cái thẻ xanh, tấm bằng master cũng vứt (vì chả có kinh nghiệm đi làm gì cả mà lên master kế toán ai nhận) đi học làm điều dưỡng, than chùi đít cho da đen nhục, sống thì trong suốt hơn 6 năm sống trong cái nhà rời trong sân của họ hàng ở FL (nói cho sang, chứ thực ra là cái kho, đúng nghĩa cái chuồng heo)

Lúc đầu tính có quóc tịch mang ba mẹ theo qua Mỹ để hưởng thụ. Sau lần đầu qua chơi 1 tuần thì bà mẹ nói sống không hợp, ko muốn sống bên đó. Nên giờ coi như thằng con cả bỏ mặc gia đình sống 1 mình bên Mỹ (vẫn phải chu cấp con vợ giả)

À mình cũng qua dc 2 năm cũng chán, học xong về nhanh, tích cóp ts, lấy vợ ở VN cho sướng.
 
Last edited:
Bác viết ae đọc chơi thôi, chứ trong lòng bác có quyết định rồi.
Đi được là tốt, ở đây, no future no hope rồi. Hoặc nếu bác nặng tình cảm, thì có thể lên kế hoạch để con bác đi sớm cũng được.
Ở đây, mọi thứ phát triển theo mô hình để cai trị được, nên có những thứ, nó sẽ mãi thế này. Đặc biệt là những thứ bác đang nghĩ.
quan điểm mình là dân tộc tính nó phù hợp thể chế nên thể chế nó bền vững thôi, chứ bản thân 1 thể chế không thể kìm kẹp cả 1 dân tộc được.
nhưng mình sẽ không đề cập chủ đề nặng nề này trong topic để tránh loãng và tránh làm phiền min mod, mong ae cũng ko đào sâu các v đề nhạy cảm. thanks! :)
 
P3 - Đi như nào?
Chủ đề này thực ra mình nói cũng nhiều lần rồi, vì hồi 2022 mình còn quản lý 1 trung tâm buôn người, à nhầm, tư vấn du học nghề, cũng tư vấn mấy trăm gia đình về chủ đề đi định cư các thứ rồi.
Với đặc thù cái nước Tây mình chuyên môn, nó ko phải mẽo, can , úc hay UK, nên mình cũng luôn cố gắng khuyên nhủ mọi ng có đi thì đi cho đường hoàng chính thống, ko phạm pháp, ko chui lủi mánh lới, vừa lợi cho mình vừa không làm hỏng hình ảnh ng VN trong mắt ng ta, tạo môi trng và đk cho ng đi sau các thứ.
Nói chung chính sách của Đức cho tới hiện nay vẫn là kêu gọi nhập cư - không chỉ nhập cư chất lượng cao, mà còn cả lao động phổ thông. Nói cách khác, chỉ cần chịu đi định cư chính thống đàng hoàng, chính phủ Đức nó tạo mọi điều kiện và mong chờ mình định cư lâu dài. Vậy tội gì mà không đi đàng hoàng, đúng ko ae?
Nói về các loại visa đi Đức, phía sứ quán họ thống kê có tới gần 20 loại :D
Nhưng tổng hợp lại có mấy nhóm ntn:
1. đi học đh/cđ - yêu cầu học thuật cao và chi tiết
2. đi học nghề/ xkld - yêu cầu khá thấp và hấp dẫn, chỉ giới hạn tuổi (dưới 30)
3. đi đoàn tụ/ thăm thân - này có ng có giấy tờ mời mới đc
4. đi công tác/làm việc - có job, có cty , có hđ mới đc
cả 4 nhóm trên đều có thể ở lại Đức lâu dài, trừ đoạn thăm thân linh tinh của nhóm 3.
thủ tục thì theo mình đánh giá ko quá tốn kém, nhưng yêu cầu chặt chẽ và cứng, phải đáp ứng toàn bộ đk thì mới đi đc.

Nên các thanh niên trẻ dưới 30 thì cửa đi Đức khá mở và đa dạng tùy haofn cảnh, ít tiền cũng đi đc, học ko xuất sắc cũng đi đc, chỉ có lười là ko nên đi thôi. Đi rồi thì việc ở lại cũng dễ dàng, ng ta khuyến khích ở lại. Chỉ cần có job ổn định là đc ở lại và sau vài năm là có vĩnh trú (PR), đủ 8 năm thì nhập tịch cũng đc.

Hơn 30t rồi thì cửa đi còn tương đối hẹp, cơ bản chỉ có học giỏi (học thạc sĩ các thứ), có job cty mời sang (chuyên môn cứng các thứ), và lương phải đủ cao nếu ko phải chuyên ngành MINT/vua nghề. Đồng thời chuyện thông thạo tiếng Đức là tiên quyết.

Có cái lưu ý là năm nay mình thấy thị trng lao động Đức cũng bị ảnh hưởng lớn vì tình hình địa chính trị, kiếm job cũng khá là khó khăn - kể cả trong lĩnh vực vua nghề.
Chỉ có các job như điều dưỡng các thứ vẫn luôn hot luôn thiếu thì thoải mái thôi.

Có 1 đặc điểm là ngay tại thời điểm mình có đủ đk sang Đức làm việc (vd có hđ với cty Đức) thì mình có thể apply ngay visa đoàn tụ cho vợ con, và vợ con sẽ hưởng an sinh xh được. Theo mình đây là lợi thế lớn - vì mình đã có vợ con.
Nhưng việc đoàn tụ với bố mẹ già ở Đức là không được khuyến khích, tức là CP Đức sẽ ko hỗ trợ gì, chỉ có tự bỏ tiền túi ra cover toàn bộ chi phí sinh hoạt khi mời các cụ sang chơi. Này hình như là điểm khác so với mẽo, can, úc các thứ.
1 điểm nữa là thu nhập ở Đức theo mình thấy là thấp so với can, mẽo các thứ, do bị trừ an sinh khá nhiều. Mà ngay cả thu nhập gross thì cũng ko cao, do các ngành nghề và bậc nghề Đức cũng đã có fixed range và ko thay đổi nhiều qua từng năm. Đây cũng là lý do dân Đức ít nhảy việc, ko có văn hóa nhảy cty như VN. ở Đức thì thâm niên tương ứng với quyền lợi tích lũy, nghỉ việc thì reset mọi tích lũy thâm niên, mà lương chỗ mới vẫn cùng range với chỗ cũ nên chả có lý do j phải nghỉ, trừ khi ko thể ko nghỉ, hoặc là chán làm việc ở chỗ cũ.
 
Mình cũng có dự định đi năm tới, đang trong giai đoạn chuẩn bị. Mình cũng lăn tăn 2 việc là (i) phải xa gia đình, nhà mình có 2 anh em mà thằng em mình đang đi học và cũng xác định định cư, (ii) cuộc sống bây giờ cũng có nền tảng nhất định và sống ở VN cũng đang khá thoải mái.
Mình thì chưa có con cái và mới ngoài 30 nên cũng đỡ hơn bác, đi vài năm nếu không hợp thì lại về thấy cũng không sao cả. Mình follow bác từ trước, chắc cũng liên quan mấy vụ học tập làm việc ở nước ngoài ntn :D
Dù sao thì cũng chúc bác thành công, cuộc sống làm gì cũng phải đánh đổi. Hi vọng là sau này thấy sự đánh đổi nó xứng đáng :D
 
Chủ thớt có nhiều suy nghĩ giống mình quá, nhất là về gia đình. Hóng thím chia sẻ thêm :D

Gửi từ Samsung SM-G998U bằng vozFApp
 
Mình cũng muốn định cư nước ngoài, lý do khá giống bác. Sống ở VN tâm ko tịnh được. Riêng cái việc hàng ngày lái xe ra đường đã bức xúc muốn chửi bậy. Mình thích tuân thủ luật pháp, nhưng xã hội này có vẻ ko.
Nơi mình sống bh, mọi người thân thiện hoà nhã với nhau, ko tọc mạch, ko bố đời khoe của, ai cũng như ai. Không phải ai cũng là người tốt, nhưng luật pháp đủ rắn để trừng trị kẻ xấu.
Cũng giống bác, để riêng mình định cư thì dễ, khó ở chỗ vợ thôi. Kiểu con gái ko quan tâm thế sự nên thấy màu hồng lắm, ko thấy sống ở VN có vấn đề gì.
Cái này chuẩn quá, mấy vụ án quan tham bỏ tiền ra để mua được năm tù thấy xã hội nát thế nào rồi. Thím nào đi được cứ đi thôi, e cũng muốn đi đây mà lực ko đủ.
 
Last edited:
Back
Top